“Hey,
Em gái nhỏ ơi nhìn em đẹp đó,
Chỉ cần bước đi ngang là anh khó thở, nhịp tim anh kẹt đó,
Bóng hồng kia chưa có chủ, hay là hàng hiếm nên chỉ được nhìn?”
Em thực sự là hàng hiếm đó, em bất ngờ với câu nói của gã, người đàn ông hơi đứng tuổi, trên trán có vài nếp nhăn và tóc có vài sợi trắng. Thật á, em mà hiếm á. Ừ thật, gã ngồi xuống ghế rồi nói nhìn mặt em là biết hao trai lắm nè. Em cười thẹn thùng, anh xạo quá, chưa gì đã nói người ta vậy. Anh nói thật mà, nhìn em như lấy đi cả thanh xuân của anh rồi. Mặt em cưng lắm, non búng ra sữa luôn đấy, em nói em tuổi đôi mươi rồi nhưng thề gã phải hỏi đi hỏi lại mấy lần chứ mặt em nhìn như 2k8-2k9 gì đấy. Em dễ thương như học sinh cấp 3 vậy, tóc mái thả thả che mắt chút kiểu teen girl, khuôn mặt em rất giống ca sĩ Hanni bên Hàn, em cao phải 3m bẻ đôi, loli girl chính hiệu, nụ cười xinh cute mà cái môi cứ chu chu lên đáng yêu lắm, đôi mắt thì to tròn mơ màng, giọng nói thì ngọt và nũng nịu như ca sĩ Amee.
Nhìn em làm gã nhớ lại tình yêu tuổi học trò, những rung động đầu đời, ký ức và cảm xúc nguyên sơ nhất về tuổi thanh xuân như trong phim Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi. Nhưng đây là phiên bản đời thực và em cũng không phải là Thẩm Giai Nghi mà gã cũng không phải là Kha Cảnh Đằng.
Em mở tủ lấy khăn rồi nói gã đi tắm cho mát, gã bước vào tắm cho cơ thể tỉnh táo để bớt say nắng em, tắm xong gã bước ra đã thấy em cầm khăn sẵn đứng đợi, rồi rồi là bớt say nắng dữ luôn. Em nói để em lau người cho anh nha, gã bất ngờ trước sự chu đáo của cô bé, gã ngại nói vậy có được không. Em cười nhẹ nhàng, anh có gì đâu mà ngai, nói xong em lau người cho gã rất cẩn thận, còn quỳ xuống lau tận xuống chân. Xong xuôi gã cầm khăn cuốn rồi ra ghế ngồi rồi ra hiệu cô bé cùng ra ghế ngồi bên.
Gã nói để anh ngồi nói chuyện với em được rồi, anh đang bị sang chấn, mà em uống nước chút đi, anh sợ em mệt đó. Em nói giọng cưng như mèo con, em đã làm gì đâu mà mệt. Hì, mà anh lạ thật đó, vào đây chỉ để nói chuyện thôi hả, làm mất thời gian của anh nè. Thường anh đi, mấy bạn kia chăm sóc anh chứ, nhưng hôm nay gặp em hợp gu quá, em lại đây ngồi với anh được rồi, không phải làm gì cho anh đâu. Ai nói gã ***, gã dại, gã khờ thì gã chịu nhưng gã cũng là kẻ từng trải, gã cũng đi nhiều cơ sở gặp nhiều bé rồi mà không có bé nào cho gã cảm giác bình yên như này.
Gã với tay nắm tay em rồi kéo em vào lòng gã, em mắc cỡ và có chút ngại ngùng. Gã thì thầm vào tai làm cô bé nhột khẽ run lên, hôm nay cho anh ôm em nói chuyện thôi nha. Em lại làm cái mặt mèo nhõng nhẽo cưng không chịu được, nhưng mà anh làm vậy em ngại lắm, hay anh lên nằm đi, em massage đầu cho anh nha. Gã bảo đừng em, cứ như này ôm em thôi, làm lòng anh an yên lắm. Rồi gã với em nói chuyện đông tây kim cổ, về tình yêu tuổi học trò, về cuộc sống của em của gã, thấm thoát cũng hết 90 phút, gã nói em đổi vé 120 phút để được bên em thêm chút nữa nhưng em mới lên tour nên khá hot, lịch book chờ gặp dài cả sớ nên thôi lần đầu đến đây vậy. Gã thay đồ rồi hẹn em lần sau gặp lâu hơn.
Tuần sau gã liên hệ cơ sở book lại em nhưng không được, mèo con của gã bị mệt off mấy hôm liền, sau đó đi làm lại thì 2,3h chiều em mới vào ca, giờ đó thì gã cũng khá bù đầu vào công việc mà em cũng khá hot nên gã không chen chân book được. Nhưng rồi trời thương không phụ lòng sói già, cuối cùng gã đã sắp xếp được lịch book em trước 1 ngày, lần này gã book 2 vé 120 phút cho bõ ghét.
Lần gặp thứ 2 này mèo con xuống tận sảnh đón gã lên, vừa nhìn thấy sói già thì mắt mèo con rực sáng lên còn miệng thì cười ríu rít như kiểu gặp m* vừa đi chợ về. Gã khẽ cười trong lòng, 10 ngày rồi không gặp mà mèo con vẫn nhớ gã – sói già vừa già vừa xấu vừa mập vừa khó ưa này. Vừa vào phòng thì cả 2 đã trao cho nhau cái ôm thuần khiết nhất, gã thầm thì vào tai mèo con, anh tưởng em quên anh rồi, em vẫn cái mặt mèo nũng nịu đó, sao em quên anh được, hì, anh là người đặc biệt mà. Thôi đi cô nương, anh thì có gì đâu mà đặc biệt, em mới đặc biệt đó. Hứ, hông có mà, em vừa ngốc vừa dễ dụ nữa. Haha anh lại thấy em rất khéo léo che đậy sự thông minh của mình, vừa ứng xử đúng những lúc đàn ông cần, nhìn vào mắt em mơ màng kiểu càng gần mà càng xa ấy. Ở bên em có đôi khi em giả vờ ngốc nghếch một chút thôi nhưng khiến anh có cảm giác tò mò, vừa khiến anh muốn được ở cạnh, vừa khiến anh cảm thấy dễ thương. Anh cứ khen em hoài nhá, có mình anh nói vậy, anh đáng ghét quá, vừa nói em vừa chui vào lòng gã nhủi nhủi nhõng nhẽo. Đấy cứ như thế, đàn ông nào mà chịu nổi sự đáng ghét của em đây.
“Anh nói anh say em rồi, oh really?
Anh nói anh thấy em ngọt như milk tea,
Tim của em lung lay vì anh cứ khen,
Mà chớ vội quá vì ta mới quen.
Em bấy lâu nay yêu thì không dám yêu,
Khi biết con trai anh thường hay nói điêu, yeah,”
Mèo con nói với gã hôm nay anh nhất định phải để cho em làm…anh phải test tay nghề còn góp ý cho em chứ nhiều anh chê em yếu lắm đấy. Gã gật đầu đồng ý nhưng…Ngờ đâu thì ra lại là khởi đầu của chuỗi sai lầm nối tiếp sai lầm sau này…
Phần sau đang viết....
P/s: Mình tiếp tục series đăng bài cảm say suy cho 1 ông anh khác nữa về tuổi học trò. Vì ko hẳn là 1 bài review nên mình đăng qua mục trà đá chém gió. Nói qua về ông anh này chút xíu, ảnh cũng đi nhiều cơ sở mà hiếm khi nào ảnh khen bé nào, bé này ảnh còn viết bài luôn thì chắc là rất đặc biệt với ảnh, mà gu của anh này cũng khá lạ. Mình cũng tò mò khúc sau như nào mà ông anh mình chỉ nói ngắn gọn là rất cảm xúc...
Cá nhân mình cũng đi trải nghiệm thử bé Hani này rồi, ngoại hình như miêu tả trong bài, vuốt lướt bài khá lạ thiên về cảm xúc nhiều hơn. Ấn tượng cả buổi tương tác là bé cứ né rất khéo léo làm mình khó chịu vô cùng nhưng ko bực vì mặt lúc đó bé cưng lắm, nhất là đôi mắt và đôi môi nguy hiểm vô cùng, lúc gần hơn bé hơn thì bé thủ thỉ câu thần chú: ở đây chủ ko cho. Cười thật.
Em gái nhỏ ơi nhìn em đẹp đó,
Chỉ cần bước đi ngang là anh khó thở, nhịp tim anh kẹt đó,
Bóng hồng kia chưa có chủ, hay là hàng hiếm nên chỉ được nhìn?”
Em thực sự là hàng hiếm đó, em bất ngờ với câu nói của gã, người đàn ông hơi đứng tuổi, trên trán có vài nếp nhăn và tóc có vài sợi trắng. Thật á, em mà hiếm á. Ừ thật, gã ngồi xuống ghế rồi nói nhìn mặt em là biết hao trai lắm nè. Em cười thẹn thùng, anh xạo quá, chưa gì đã nói người ta vậy. Anh nói thật mà, nhìn em như lấy đi cả thanh xuân của anh rồi. Mặt em cưng lắm, non búng ra sữa luôn đấy, em nói em tuổi đôi mươi rồi nhưng thề gã phải hỏi đi hỏi lại mấy lần chứ mặt em nhìn như 2k8-2k9 gì đấy. Em dễ thương như học sinh cấp 3 vậy, tóc mái thả thả che mắt chút kiểu teen girl, khuôn mặt em rất giống ca sĩ Hanni bên Hàn, em cao phải 3m bẻ đôi, loli girl chính hiệu, nụ cười xinh cute mà cái môi cứ chu chu lên đáng yêu lắm, đôi mắt thì to tròn mơ màng, giọng nói thì ngọt và nũng nịu như ca sĩ Amee.
Nhìn em làm gã nhớ lại tình yêu tuổi học trò, những rung động đầu đời, ký ức và cảm xúc nguyên sơ nhất về tuổi thanh xuân như trong phim Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi. Nhưng đây là phiên bản đời thực và em cũng không phải là Thẩm Giai Nghi mà gã cũng không phải là Kha Cảnh Đằng.
Em mở tủ lấy khăn rồi nói gã đi tắm cho mát, gã bước vào tắm cho cơ thể tỉnh táo để bớt say nắng em, tắm xong gã bước ra đã thấy em cầm khăn sẵn đứng đợi, rồi rồi là bớt say nắng dữ luôn. Em nói để em lau người cho anh nha, gã bất ngờ trước sự chu đáo của cô bé, gã ngại nói vậy có được không. Em cười nhẹ nhàng, anh có gì đâu mà ngai, nói xong em lau người cho gã rất cẩn thận, còn quỳ xuống lau tận xuống chân. Xong xuôi gã cầm khăn cuốn rồi ra ghế ngồi rồi ra hiệu cô bé cùng ra ghế ngồi bên.
Gã nói để anh ngồi nói chuyện với em được rồi, anh đang bị sang chấn, mà em uống nước chút đi, anh sợ em mệt đó. Em nói giọng cưng như mèo con, em đã làm gì đâu mà mệt. Hì, mà anh lạ thật đó, vào đây chỉ để nói chuyện thôi hả, làm mất thời gian của anh nè. Thường anh đi, mấy bạn kia chăm sóc anh chứ, nhưng hôm nay gặp em hợp gu quá, em lại đây ngồi với anh được rồi, không phải làm gì cho anh đâu. Ai nói gã ***, gã dại, gã khờ thì gã chịu nhưng gã cũng là kẻ từng trải, gã cũng đi nhiều cơ sở gặp nhiều bé rồi mà không có bé nào cho gã cảm giác bình yên như này.
Gã với tay nắm tay em rồi kéo em vào lòng gã, em mắc cỡ và có chút ngại ngùng. Gã thì thầm vào tai làm cô bé nhột khẽ run lên, hôm nay cho anh ôm em nói chuyện thôi nha. Em lại làm cái mặt mèo nhõng nhẽo cưng không chịu được, nhưng mà anh làm vậy em ngại lắm, hay anh lên nằm đi, em massage đầu cho anh nha. Gã bảo đừng em, cứ như này ôm em thôi, làm lòng anh an yên lắm. Rồi gã với em nói chuyện đông tây kim cổ, về tình yêu tuổi học trò, về cuộc sống của em của gã, thấm thoát cũng hết 90 phút, gã nói em đổi vé 120 phút để được bên em thêm chút nữa nhưng em mới lên tour nên khá hot, lịch book chờ gặp dài cả sớ nên thôi lần đầu đến đây vậy. Gã thay đồ rồi hẹn em lần sau gặp lâu hơn.
Tuần sau gã liên hệ cơ sở book lại em nhưng không được, mèo con của gã bị mệt off mấy hôm liền, sau đó đi làm lại thì 2,3h chiều em mới vào ca, giờ đó thì gã cũng khá bù đầu vào công việc mà em cũng khá hot nên gã không chen chân book được. Nhưng rồi trời thương không phụ lòng sói già, cuối cùng gã đã sắp xếp được lịch book em trước 1 ngày, lần này gã book 2 vé 120 phút cho bõ ghét.
Lần gặp thứ 2 này mèo con xuống tận sảnh đón gã lên, vừa nhìn thấy sói già thì mắt mèo con rực sáng lên còn miệng thì cười ríu rít như kiểu gặp m* vừa đi chợ về. Gã khẽ cười trong lòng, 10 ngày rồi không gặp mà mèo con vẫn nhớ gã – sói già vừa già vừa xấu vừa mập vừa khó ưa này. Vừa vào phòng thì cả 2 đã trao cho nhau cái ôm thuần khiết nhất, gã thầm thì vào tai mèo con, anh tưởng em quên anh rồi, em vẫn cái mặt mèo nũng nịu đó, sao em quên anh được, hì, anh là người đặc biệt mà. Thôi đi cô nương, anh thì có gì đâu mà đặc biệt, em mới đặc biệt đó. Hứ, hông có mà, em vừa ngốc vừa dễ dụ nữa. Haha anh lại thấy em rất khéo léo che đậy sự thông minh của mình, vừa ứng xử đúng những lúc đàn ông cần, nhìn vào mắt em mơ màng kiểu càng gần mà càng xa ấy. Ở bên em có đôi khi em giả vờ ngốc nghếch một chút thôi nhưng khiến anh có cảm giác tò mò, vừa khiến anh muốn được ở cạnh, vừa khiến anh cảm thấy dễ thương. Anh cứ khen em hoài nhá, có mình anh nói vậy, anh đáng ghét quá, vừa nói em vừa chui vào lòng gã nhủi nhủi nhõng nhẽo. Đấy cứ như thế, đàn ông nào mà chịu nổi sự đáng ghét của em đây.
“Anh nói anh say em rồi, oh really?
Anh nói anh thấy em ngọt như milk tea,
Tim của em lung lay vì anh cứ khen,
Mà chớ vội quá vì ta mới quen.
Em bấy lâu nay yêu thì không dám yêu,
Khi biết con trai anh thường hay nói điêu, yeah,”
Mèo con nói với gã hôm nay anh nhất định phải để cho em làm…anh phải test tay nghề còn góp ý cho em chứ nhiều anh chê em yếu lắm đấy. Gã gật đầu đồng ý nhưng…Ngờ đâu thì ra lại là khởi đầu của chuỗi sai lầm nối tiếp sai lầm sau này…
Phần sau đang viết....
P/s: Mình tiếp tục series đăng bài cảm say suy cho 1 ông anh khác nữa về tuổi học trò. Vì ko hẳn là 1 bài review nên mình đăng qua mục trà đá chém gió. Nói qua về ông anh này chút xíu, ảnh cũng đi nhiều cơ sở mà hiếm khi nào ảnh khen bé nào, bé này ảnh còn viết bài luôn thì chắc là rất đặc biệt với ảnh, mà gu của anh này cũng khá lạ. Mình cũng tò mò khúc sau như nào mà ông anh mình chỉ nói ngắn gọn là rất cảm xúc...
Cá nhân mình cũng đi trải nghiệm thử bé Hani này rồi, ngoại hình như miêu tả trong bài, vuốt lướt bài khá lạ thiên về cảm xúc nhiều hơn. Ấn tượng cả buổi tương tác là bé cứ né rất khéo léo làm mình khó chịu vô cùng nhưng ko bực vì mặt lúc đó bé cưng lắm, nhất là đôi mắt và đôi môi nguy hiểm vô cùng, lúc gần hơn bé hơn thì bé thủ thỉ câu thần chú: ở đây chủ ko cho. Cười thật.





